Bài Học Từ Câu Chuyện Cuộc Sống Về Sinh Mệnh Con Người
BÀI HỌC TỪ CÂU CHUYỆN CUỘC SỐNG VỀ SINH MỆNH CON NGƯỜI
Sinh mệnh của chúng ta cũng giống như chén nước trà trong tay vị cao tăng kia, chỉ trong giây lát đã hòa vào trong đất.
Năm tháng ngắn ngủi như thế, những việc nhỏ nhặt trong đời đâu có đáng giá để chúng ta uổng phí thời gian mà đi tức giận?
Đôi khi trong cuộc sống, chúng ta vì những việc nhỏ nhặt mà tức giận, đơn giản là vì tranh giành cao thấp, hơn thua mạnh yếu, nhưng cuối cùng đều không ai chiến thắng cả.
Bạn có thể thắng ở việc này, nhưng có thể lại thua ở việc khác. Lúc bạn nhắm mắt từ giã thế gian này, dù có là ai thì cũng đều giống nhau, chỉ là hai bàn tay trắng.
Đời người quan trọng nhất là làm được một chút việc gì đó mà bản thân cảm thấy có ý nghĩa, không nên tốn thời gian đi tranh danh đoạt lợi, không nên cứ lại hơn thua vì một câu nói mãi thế.
Người có tu dưỡng chân chính sẽ biết nén cơn tức giận này xuống. Biết kiểm soát được nóng giận mới có thể khiến sự tình trở nên tốt hơn, mới có thể khỏe mạnh và trường thọ.
Nếu để bạn mắc bệnh nhẹ một tuần, bạn sẽ phát hiện tiền tài không còn là quan trọng, chỉ có gia đình và thân thể mới là đáng quý.
Nếu để bạn mắc bệnh nặng một tháng, bạn sẽ phát hiện tiền tài đặc biệt không hề quan trọng, thân thể và người nhà mới là trọng yếu.
Nếu để bạn mắc bệnh nặng nửa năm, đoán chừng bạn sẽ sẵn lòng buông bỏ hết thảy tiền tài và danh lợi, chỉ có thân thể mới là thứ quan trọng nhất.
Đáng tiếc là, thế giới này đại bộ phận mọi người đều như thế, vết sẹo lành rồi lại vội quên đi nỗi đau. Người ta nên bình thản mà sống, khỏe mạnh, hạnh phúc mới là quý giá nhất, là những điều mà chúng ta cần trân quý trong cuộc sống.
Người khôn dùng 100 phần tiền để dưỡng sinh, 50 phần tiền mua bảo hiểm, 10 phần tiền khám bệnh, 1 phần tiền cấp cứu.
Người ngu ngốc dùng 1 phần tiền để dưỡng sinh, 10 phần tiền uống thuốc, 50 phần tiền khám bệnh, 100 phần tiền cấp cứu.
Đại đa số mọi người, lúc 1-2 năm cuối đời sẽ tiêu hết tiền tích góp cả đời, chịu đựng tất cả các loại tác dụng phụ của thuốc tây, hơn nữa còn bị mổ vài lần, rồi mới rời đi.
Vậy phải đối phó với bệnh tật như thế nào? Đáp án chính là ở chỗ phòng bị. Mà phòng thế nào mới hiệu quả. Câu trả lời đơn giản – Bớt tức giận đi thì sẽ sống trường thọ.
Hoa do tưới nước quá nhiều mà chết, cá ăn bể bụng mà chết, người vì tức khí mà chết. Bạn kiểm soát được cơn nóng giận được bao nhiêu, thì sẽ có thể sống thọ được tới đó.
Thường xuyên tự mình tìm người gây hấn, lòng dạ hẹp hòi, thông thường sống được 20 – 50 tuổi.
Thường xuyên chịu sự tức giận của người khác, gọi là người hầu, thông thường sống 50 – 60 tuổi.
Thường xuyên tự mình tức giận, cũng thường tức giận người khác, gọi là người phàm tục, thông thường sống 60 – 70 tuổi.
Thường xuyên để cho người khác tức giận, nhưng chính mình lại không quá tức giận người, gọi là vĩ nhân, thông thường sống khoảng 80 tuổi.
Bất luận người khác như thế nào, bạn cũng có thể coi như không, gọi là cao nhân, thông thường sống khoảng 90 tuổi.
Vừa không tức giận người khác, mà chính mình cũng không tức giận, gọi là chân nhân, thông thường có thể sống trăm tuổi hoặc hơn.
TK Viên Ngộ Sưu Tầm
Bài Cùng Thể Loại
- Không Thấy Lỗi Sai Của Mình: Không Phải Khôn Ngoan Mà Là Bất Hạnh
- Ý Nghĩa Hình Tượng và Biểu Pháp Của Ngài Địa Tạng Đại Sĩ
- Sự tích Ngài Địa Tạng Vương Bồ Tát
- Đừng Chạy Trốn Khổ Đau
- Hạnh Hiếu Của Ngài Xá Lợi Phất
- Làm Sao Trả Ơn Báo Hiếu Cha Mẹ
- Khéo Ứng Xử
- Quán Niệm Vô Thường Đễ Xả Ly, Buông Bỏ
- Quán Thế Âm Bồ Tát!
- Ý Nghĩa Cúng Dường Trai Tăng