Du Già Thí Thực Khoa Nghi
Du Già Thí Thực Khoa Nghi
Thay lời tựa
A Nan hoảng sợ, quay về Từ tôn đại giác, kể rõ đầu đuôi, cúi xin phương pháp cứu khổ. Phật rủ phương tiện, cứu giúp rộng sâu, liền bày cách lợi diên niên, đọc tụng lời chơn uy đức, thí cho pháp thực cam lộ, khiến cho ngạ qủy no đủ, gia trì thần chú bí truyền, nghiêm vệ đàn nghi Hoa tạng. Tuy nhiên, một phen khải thỉnh, pháp truyền ngàn năm, Kim Sơn (1) tu chỉnh, không đèn tự sáng, đấu thực Ma Già (2), thí cùng pháp giới. Nếu không linh nghiệm, kim cổ truyền chi ? Thật có công năng, mới mong diễn thuyết ! Nơi tiếng Phạn vang, thấu trời Hữu đảnh trên cùng, lúc lời Đường xướng, triệt đáy Phong luân dưới chót. Muốn rõ bày lẽ Thánh, nên bộc bạch lời đây, việc Phật rốt thành, cùng về chân tánh. Kệ rằng:Từng nghe, pháp không tự khởi, nhờ cảnh mới sanh, đạo chẳng hư hành, gặp duyên liền ứng. Hôm nay, hoa đàn la liệt, Phật sự xiển dương, hương xông triện báu, ráng mây năm màu như bay bổng, nến vẹt sen vàng, ngôi sao một trời thêm lấp lánh, nhạc pháp trỗi tiết tấu vô sanh, tiếng Phạn giảng tông phong tối thượng. Quy y bậc năm mắt sáu thông, nghinh thỉnh vị ngàn hiền muôn thánh. Đó là, đấng Giác vương trụ thế, đem giáo pháp lợi sanh, hẳn có nhân duyên, để làm khuôn phép. Nguyên do, tôn giả A Nan, trong rừng tập định, đêm gặp chúa qủy, trong miệng lửa cháy, đầu tóc rối bù, hình thù xấu xí, tay chân rệu như xe mục nát, lửa đói bập bùng, cổ họng mỏng như chiếc kim châm. Thấy vậy làm lạ, hỏi qủy tên gì, đáp rằng Diện Nhiên, thầy ba ngày nữa, chết vào loài ta.
Tối Thắng Quang Minh Tự Tại Vương
Như lai tuyên nói diệu khôn lường (3)
Xưa vì Khánh Hỷ sanh hoảng sợ
Diệm Khẩu lời sấm báo họa ương
Cúi đầu khẩn cầu thưa giáo chủ
Hưng từ tế vật cách lợi sanh
Xưa nay hành trì thêm vận dụng
Phàm Thánh cùng đi giải thoát trường.
Trích Du Già Diệm Khẩu Thí Thực Yếu Tập Quảng Minh – dịch